Công Vụ Các Sứ đồ 6 ~ Acts 6

picture

1 T rong lúc đó, bởi số môn đồ càng thêm lên, nên người Hê-lê-nít phàn nàn nghịch cùng người Hê-bơ-rơ, vì những người góa bụa của họ đã bị bỏ bê trong sự cấp phát hằng ngày.

In those days the group of followers was getting larger. Greek-speaking Jews in the group complained against the Jews living in the country around Jerusalem. The Greek-speaking Jews said that their women whose husbands had died were not taken care of when the food was given out each day.

2 M ười hai sứ đồ bèn gọi hết thảy môn đồ nhóm lại, mà nói rằng: Bỏ sự dạy đạo Đức Chúa Trời mà giúp việc bàn tiệc thật chẳng xứng hợp.

So the twelve missionaries called a meeting of the many followers and said, “It is not right that we should give up preaching the Word of God to hand out food.

3 V ậy, anh em hãy chọn trong bọn mình bảy người có danh tốt, đầy dẫy Đức Thánh Linh và trí khôn, rồi chúng ta sẽ giao việc nầy cho.

Brothers, choose from among you seven men who are respected and who are full of the Holy Spirit and wisdom. We will have them take care of this work.

4 C òn chúng ta sẽ cứ chuyên lo về sự cầu nguyện và chức vụ giảng đạo.

Then we will use all of our time to pray and to teach the Word of God.”

5 C ả hội đều lấy lời đó làm đẹp lòng, bèn cử Ê-tiên, là người đầy đức tin và Đức Thánh Linh, Phi-líp, Bô-cô-rơ, Ni-ca-no, Ti-môn, Ba-mê-na và Ni-cô-la, là người An-ti-ốt mới theo đạo Giu-đa;

These words pleased all of them. They chose Stephen who was a man full of faith and full of the Holy Spirit. They also chose Philip, Prochorus, Nicanor, Timon, Parmenas and Nicholas of Antioch who had become a Jew.

6 v à trình bảy người đó cho các sứ đồ; các sứ đồ cầu nguyện rồi, thì đặt tay lên.

These men were taken to the missionaries. After praying, the missionaries laid their hands on them.

7 Đ ạo Đức Chúa Trời càng ngày càng tràn ra, số môn đồ tại thành Giê-ru-sa-lem thêm lên nhiều lắm. Cũng có rất nhiều thầy tế lễ vâng theo đạo nữa.

The Word of God spread further. The group of followers became much larger in Jerusalem. Many of the religious leaders believed in the faith of the Christians. Stephen Is Brought in Front of the Religious Leaders’ Court

8 Ê -tiên được đầy ơn và quyền làm dấu kỳ phép lạ rất lớn trong dân.

Stephen was a man full of faith and power. He did many great things among the people.

9 N hưng có mấy hội viên của nhà hội gọi là nhà hội của bọn được tự do, với những người quê ở Sy-ren, người quê ở A-léc-xan-đơ, cùng người Giu-đa ở xứ Si-li-si và xứ A-si, nổi lên mà cãi lẫy cùng Ê-tiên.

But some men came from their place of worship who were known as the Free people. They started to argue with Stephen. These men were from the countries of Cyrene and Alexandria and Cilicia and Asia.

10 S ong chúng không chống lại nổi với trí khôn người cùng với Đức Thánh Linh, là Đấng người nhờ mà nói

Stephen spoke with wisdom and power given by the Holy Spirit. They were not able to say anything against what he said.

11 b èn xui xiểm mấy người đặng nói rằng: chúng ta đã nghe người nói ra những lời phạm đến Môi-se và Đức Chúa Trời.

So they told other men to say, “We have heard him say things against Moses and God.”

12 C húng xúi dân sự, các trưởng lão và các thầy thông giáo, rồi xông vào người, dùng sức mạnh bắt và điệu đến trước tòa công luận.

In this way they got the people talking against Stephen. The leaders of the people and the teachers of the Law came and took him to the religious leaders’ court.

13 C húng đặt ra những kẻ chứng dối, nói rằng: người nầy hằng nói những lời phạm đến nơi thánh và luật pháp.

The people were told to lie and say, “This man keeps on talking against this place of worship and the Law of Moses.

14 V ì chưng chúng ta đã nghe người nói rằng Jêsus ở Na-xa-rét nầy sẽ phá nơi đây và đổi tục lệ mà Môi-se đã truyền lại cho chúng ta.

We have heard him say, ‘Jesus of Nazareth is going to pull down this place. He is going to change what Moses taught us.’”

15 B ấy giờ, phàm những người ngồi tại tòa công luận đều ngó chăm Ê-tiên, thấy mặt người như mặt thiên sứ vậy.

The men sitting in the religious leaders’ court were looking at Stephen. They all saw that his face looked like the face of an angel.