1 S au việc ấy, Gióp mở miệng rủa ngày sanh mình.
După toate aceasta, Iov şi-a deschis gura şi a început să blesteme ziua în care s-a născut.
2 G ióp bèn cất tiếng nói rằng:
Iov a zis:
3 N gày ta đã sanh ra, khá hư mất đi; Còn đêm đã nói rằng: Có được thai dựng một con trai, hãy tiêu diệt đi!
„Să piară ziua în care m-am născut şi noaptea în care s-a zis: «S-a născut un băiat!»
4 N guyện ngày ấy bị ra tăm tối! Nguyện Đức Chúa Trời từ trên cao chớ thèm kể đến, Và ánh sáng đừng chiếu trên nó!
Prefacă-se în întuneric ziua aceea! Fie ca Dumnezeu să nu se îngrijească de ea din ceruri, iar lumina să nu strălucească peste ea!
5 C hớ gì tối tăm và bóng sự chết nhìn nhận nó, A
Negura şi bezna să o cuprindă, norii să o acopere, întunecimea zilei să o înspăimânte!
6 N guyện sự tối tăm mịt mịt hãm lấy đêm ấy; Chớ cho nó đồng lạc với các ngày của năm; Đừng kể nó vào số của các tháng!
Întunericul să stăpânească noaptea aceea! Să nu se bucure între zilele din an, să nu fie numărată între luni!
7 P hải, nguyện cho đêm ấy bị son sẻ; Tiếng vui cười chớ vang ra trong khoảng nó!
Da, noaptea aceea să fie stearpă, să nu se audă nici un strigăt de bucurie în ea!
8 A i hay rủa sả ngày, và có tài chọc Lê-vi -a-than dậy, Hãy rủa sả nó!
Blestemată să fie de cei ce blestemă zilele, de cei ce se pricep să întărâte Leviatanul!
9 N guyện sao chạng vạng đêm ấy phải tối tăm; Nó mong ánh sáng, mà ánh sáng lại chẳng có, Chớ cho nó thấy rạng đông mở ra!
Stelele zorilor ei să fie întunecate, să dorească lumina, dar să nu o primească! Să nu vadă pleoapele dimineţii,
10 B ởi vì đêm ấy không bế cửa lòng hoài thai ta, Chẳng có giấu sự đau đớn khỏi mắt ta.
pentru că n-a închis uşile pântecelui mamei mele şi n-a ascuns necazul de ochii mei.
11 N hân sao tôi chẳng chết từ trong tử cung? Nhân sao không tắt hơi khi lọt lòng mẹ.?
De ce n-am murit la naştere şi n-am pierit când am ieşit din pântece?
12 C ớ sao hai đầu gối đỡ lấy tôi, Và vú để cho tôi bú?
De ce au fost genunchi care să mă primească şi sâni care să mă alăpteze?
13 B ằng chẳng vậy, bây giờ ắt tôi đã nằm an tịnh, Được ngủ và nghỉ ngơi
Acum aş fi stat culcat şi liniştit, aş fi dormit şi m-aş fi odihnit
14 C ùng các vua và mưu sĩ của thế gian, Đã cất mình những lăng tẩm;
cu împăraţii şi sfetnicii pământului, care şi-au zidit falnice morminte,
15 H oặc với các quan trưởng có vàng, Và chất bạc đầy cung điện mình.
cu prinţii care au avut aur, care şi-au umplut casele cu argint.
16 H oặc tôi chẳng hề có, như một thai sảo biệt tăm, Giống các con trẻ không thấy ánh sáng.
Sau de ce n-am fost îngropat ca o stârpitură, ca un prunc care niciodată n-a văzut lumina?
17 Ở đó kẻ hung ác thôi rày rạc, Và các người mỏn sức được an nghỉ;
Acolo cei răi nu te mai necăjesc şi acolo cei obosiţi se odihnesc.
18 Ở đó những kẻ bị tù đồng nhau được bình tịnh, Không còn nghe tiếng của kẻ hà hiếp nữa.
Acolo prizonierii se bucură, nu mai aud glasul asupritorului.
19 T ại nơi ấy nhỏ và lớn đều ở cùng nhau, Và kẻ tôi mọi được phóng khỏi ách chủ mình.
Şi cel mic şi cel mare sunt acolo, iar sclavii sunt eliberaţi de stăpânii lor.
20 C ớ sao ban ánh sáng cho kẻ hoạn nạn, Và sanh mạng cho kẻ có lòng đầy đắng cay?
De ce i se dă lumină celui nenorocit şi viaţă celui cu amărăciune în suflet,
21 N gười như thế mong chết, mà lại không được chết; Cầu thác hơn là tìm kiếm bửu vật giấu kín;
celor care tânjesc după moarte, dar care nu mai vine, care o caută mai mult decât pe o comoară ascunsă,
22 K hi người ấy tìm được mồ mả, Thì vui vẻ và nức lòng mừng rỡ thay,
celor care nu mai pot de bucurie şi de veselie când găsesc mormântul,
23 N gười nào không biết đường mình phải theo, Và bị Đức Chúa Trời vây bọc bốn bên, sao lại được sự sống?
omului a cărui cale este ascunsă şi pe care Dumnezeu l-a îngrădit de jur împrejur?
24 V ì trước khi ăn, tôi đã than siếc, Tiếng kêu vang tôi tuôn tôi như nước.
Gemetele îmi sunt pâinea, şi suspinele mi se varsă ca apa.
25 V ì việc tôi sợ hãi đã thấu đến tôi; Điều tôi kinh khủng lại xảy ra cho tôi.
Lucrul de care mă temeam a venit asupra mea şi lucrul de care îmi era groază a venit peste mine.
26 T ôi chẳng được an lạc, chẳng được bình tịnh, chẳng được an nghỉ; Song nỗi rối loạn đã áp đến!
N-am nici pace, nici tihnă, n-am nici odihnă, ci numai nelinişte.“