N gười của Đức Chúa Trời ngó chăm Ha-xa-ên lâu đến đỗi người phải hổ thẹn, rồi cất tiếng lên khóc.
И втренчи погледа си в <Азаила> без да мръдне, догде се засрами той; и Божият човек заплака.