З атова ти, сине човешки, въздъхни; със съкрушен кръст и с огорчение въздъхни пред тях.
(21-11) Hỡi con người, còn như ngươi, hãy than thở, như gãy lưng; phải, hãy than thở trước mắt chúng nó cách cay đắng.